Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014

NÀNG MÂY TÍM

(chuyện thơ vui)

Ở vùng quê đẹp mộng mơ
Có nàng Mây Tím đơ đơ, khùng khùng
Mặt thì toàn trứng cá ung
Mái tóc nhuộm kiểu nửa hung, nửa vàng

Môi dày, răng vổ phũ phàng
Lỗ mũi thì rộng như hang dế mèn
Nước da thuộc hạng quá đen
Khi ngủ nàng gáy như kèn thổi đôi

Ngực thì lép kẹp hỡi ôi
Chân nàng từ thủa trong nôi vòng kiềng
Xấu đui chẳng đám nào khiêng
Lại còn bày đặt khua chiêng kén chồng.

Đã qua khơ khớ mùa đông
Thế mà chẳng thấy đàn ông đến nhà
Nàng ta tính kế sâu xa
Quyết tâm tìm được cho ra tấm chồng

Làng bên nổi váng một ông
Đa mưu túc trí giỏi không ai bằng
Nhưng mà hắn chém hơi căng
Mỗi lần hắn lấy tằng tằng “củ hai”

Thôi đành bán sắn, bán khoai
Để mời lão đến rồi mai có chồng
Thế thì cũng bõ cái công
Biết mùi có tốn vài đồng chẳng sao

Lão này quả thật “tay cao”
Hắn bày luôn kế “chuột vào chĩnh ngô”
Bảo nàng bán nhà đánh lô
Ngày mai giầu có ô tô, nhà lầu

Đám trai hám của nó bâu
Tha hồ lựa chọn thằng hầu đời em
Lúc ấy cái chuyện tòm tem
Chẳng bao giờ Tím còn thèm nữa đâu

Tím nghe chẳng nói nửa câu
Mơ màng Tím chỉ gật đầu nghe theo
Thế là nhà cửa, bò, heo
Mang đi bán hết để theo lô đề

Trắng tay chẳng thấy nó về
Làng trên, xóm dưới cười chê đồ khùng
Nàng ta uất ức tột cùng
Tự nhiên nhảy cẫng dở khùng dở hâm

Mồm thì cứ chửi lầm bầm
Cái thằng chết chém chết đâm xui bừa
Trách mình chẳng khác con lừa
Giờ vừa mất của lại vừa bị chê

Thế rồi bỏ chốn nhà quê
Đi lên thành phố làm nghề ô sin
Dung nhan xúc phạm người nhìn
Thế nên các chị rất tin mướn về

Lương cao ăn ở miễn chê
Nàng ta vẫn thấy tái tê trong lòng
Chỉ mong có một tấm chồng
Cuộc đời chẳng muốn ở không đến già

Thời gian lặng lẽ trôi qua
Bao năm làm lụng giờ ra lắm vàng
Tím đi mỹ viện sửa sang
Xưa kia cá xấu giờ hàng thiên nga

Bao năm xấu xí như ma
Bây giờ bỗng chốc Hằng Nga, Thúy Kiều
Về làng trai tráng muốn yêu
Mong được cùng Tím sớm chiều sánh đôi

Nhưng nàng đã khác xưa rồi
Bây giờ xinh đẹp chê bôi trai làng
Chỉ tiếp những đám giầu sang
Xe hơi đưa đón, nhiều vàng Tím theo

Trai làng đồng ruộng vốn nghèo
Chỉ giỏi chém gió, nói leo, khoe hàng
Bây giờ buồn như đưa tang
Vì tiền không có nghĩ càng thêm đau

Thời gian lặng lẽ trôi mau
Mơ cao nên Tím đớn đau phận mình
Người thì rõ đẹp rõ xinh
Cả đời vẫn ế, một mình đơn côi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét